Thứ Sáu, 29/03/2024 18:27:27 GMT+7

Tin đăng lúc 15-02-2018

Lượt xem: 7839

Tản văn: Chiều cuối năm

Những ngày cuối năm luôn mang đến cho con người những cảm xúc khó tả và những buồn vui không thể gọi tên…
Tản văn: Chiều cuối năm

Chiều cuối năm, gió lạnh chùng chình đi vào ngõ. Đường phố vắng hẳn  những chuyến xe chạy đường dài. Trả lại cho phố phường một vẻ đẹp không ồn ào hiếm có. Chạy xe ngang chợ gặp ngay bà cụ tội nghiệp với chiếc nón cời, đang lúi húi lục lọi trong xe rác. Một cảm giác nao nao thương xót đến lạ. Thấy giận mình, trong xe không có một gói bánh để cho bà cụ, lúc nãy vội quá cũng không cầm theo tiền. Xe vẫn chạy chầm chầm mà mắt ngoái nhìn không nỡ đi. Sống mũi cay cay, cứ tự an ủi mình hy vọng bà cụ đang tìm cái gì đó đã mất trong đống rác, chứ không phải để kiếm tìm thức ăn trong chiều 30 Tết.

 

Em bảo, tết này em phải chạy thận đúng mồng một tết. Nên không về quê ăn tết cùng gia đình được. Đây là tròn bảy năm em ăn tết xa gia đình… Câu nói bỏ ngõ, em quay mặt đi giấu vội dòng nước mắt. Nước mắt mình cũng nhòe đi theo câu chuyện của em. Cuối năm, biết rằng có nhiều mảnh đời cần giúp đỡ, nhưng câu chuyện của em sao xót xa quá. Cũng mang hình hài con người nhưng số phận phải chăng quá khắc nghiệt với cậu trai mới hơn 20 tuổi tuổi đầu phải không?

 

Chiều cuối năm, gói gém lại những điều đã cũ để bắt đầu một trang mới. Thế nhưng không xoa dịu được nỗi đau, những mất mát do cơn bão đi qua. Năm nay quê mình đón nhiều bão, đồng nghĩa với việc nhiều người con lại phải xa nhà tranh thủ làm thêm kiếm tiền trong dịp tết. Ngôi nhà thiếu vắng tiếng trêu đùa của mấy anh em. Nồi bánh chưng sao cũng thiếu hẳn hơi ấm của cả gia đình.

 

Chiều cuối năm, nhìn thấy đám trẻ con nô đùa đuổi nhau, tiếng cười giòn vang khắp ngõ như đánh thức mọi người cùng reo vui đón chào năm mới. Chắc hẳn chỉ có trẻ con là mong đến tết, là được hưởng trọn niềm vui của ngày xuân. Đôi lúc ước muốn quay trở về như những đứa trẻ vô âu vô lo, mặc kệ xã hội ngoài kia đầy rẫy sự toan tính. Trưởng thành, ta đã mất quá nhiều thứ mà chẳng đổi lại được gì ngoài tuổi tác, sự già nua thể xác lẫn tâm hồn.

 

Chiều cuối năm, đào quất co ro trong giá lạnh. Những con buôn không chuyên đang phả từng luồng hơi trong giá rét cất tiếng rao mời. Khuôn mặt mệt mỏi không dấu nỗi lo âu khi còn nhiều cây chưa tìm được về với chủ mới. Tỷ lệ nghịch với không khí đón giao thừa là nỗi lo ế ẩm trên người bán hàng. Cuộc sống cơm áo gạo tiền đâu phải là dễ, mấy đêm nay thức trắng cùng với tất cả vốn liếng đầu tư vào đào, quất, nay chẳng biết lời lỗ ra sao.

 

Chiều cuối năm, phố chòng chành trong làn gió thổi thông thốc. Khép lại một năm cũ, hãy cứ để lòng mình trải rộng ra, không bận rộn, không lo toan, không vương vấn. Dẫu rằng có những điều chưa thực sự trọn vẹn, có những điều chưa được như ý và cả những dự định còn dang dở, nhưng hãy bỏ lại để đón một năm mới nhiều an vui./

                                                                                   

           Hoàng Tin

 


Tin liên quan:

Tag:

| Mã Khác

Ý kiến bạn đọc :

<>

Quảng cáo

Về đầu trang