Những cơn gió cuối thu tới, mang không khí heo may của mùa chớm Đông se lạnh khiến người ta cảm thấy dễ chịu. Đó cũng là lúc hoa sữa Hà Nội bắt đầu tỏa hương, hứa hẹn cho một mùa yêu thương, hạnh phúc chớm nở, bắt đầu.
Với mỗi người, mùi hoa sữa mang theo một cảm xúc riêng. Thường những kẻ yêu nhau thường vướng víu vào hương hoa sữa, họ dắt tay nhau lãng đãng bước nhẹ trên con phố, rồi cứ thế mà hít hà mùi hương nồng nàn ấy và nói những lời tình tứ. Cứ như vậy, hương hoa sữa hồn nhiên đi vào cuộc tình và là một nhân chứng đặc biệt với không ít những kẻ đang yêu, đã yêu và sẽ yêu.
Cây hoa sữa không có mùa trút lá, chỉ lác đác rụng lá vàng nên cây luôn xanh tốt quanh năm. Hoa sữa nở vào dịp cuối Thu, đầu Đông - khi những tia nắng vàng ấm áp vẫn chan hoà trong từng kẽ lá xanh, khi từng con phố nhỏ đã dược trải một lớp lá vàng khô óng ả, khi những cơn gió se lạnh đang dần đến. Hoa sữa nở không đơn lẻ mà kết thành từng chùm nhỏ, mang một màu trắng xanh tinh khiết, mộc mạc. Mỗi khi hoa rụng, dù chỉ khẽ lác đác thôi, những con phố bé như được phủ một lớp voan mỏng mịn màng với hương thơm thanh khiết, quyến rũ. Hoa sữa thường chỉ thơm về đêm, hương hoa quyện vào từng cơn gió, được gió đưa đẩy, len vào từng con phố, ngõ nhỏ. Chỉ cần đứng và cảm nhận, trong lòng ta bất giác thấy bồi hồi, nhưng tâm hồn thì thanh thản và dễ chịu lắm. Nhiều người nói, họ không thích hương hoa sữa, họ cảm thấy ngột ngạt với cái hương hoa hăng hắc, nồng nàn. Đúng, hoa sữa hắc, hoa sữa ngột ngạt nhưng nếu ta biết cảm nhận theo đúng cách, chắc chắn ta sẽ bị hương hoa sữa mê hoặc lúc nào không hay. Hoa sữa thơm nhẹ nhàng mà đằm thắm, ngọt ngào mà day dứt, dịu dàng mà đầy dai dẳng - đó là cảm nhận riêng của mỗi người về hương hoa sữa, nhưng không ai có thể phủ nhận, hoa sữa thật dễ dàng làm say đắm lòng người...
Yêu làm sao sự cống hiến thầm lặng của hoa sữa! Có ai cảm thấy hoa sữa đang toả hương khi cuộc sống bề bộn vẫn còn trước mắt. Chỉ đến khi thành phố đã lên đèn, nhịp sống con người đã tạm chậm lại thì chùm hoa nhỏ bé ấy mới được để ý nhiều. Họ gạt đi bao lo toan của cuộc sống để đặt ra câu hỏi: “Từ bao giờ, cây có hoa đẹp tới vậy?". Giữa khói bụi của thành phố ban ngày, có ai cảm thấy hương hoa đang quấn quanh mình, làm lòng mình dịu đi không? Hoa sữa âm thầm cống hiến cho đời hương thơm, cho lòng người dịu mát. Nhưng cuộc sống đã cuốn người Tràng An vào những vòng xoáy kim tiền và chỉ lắng lại, khi bất chợt một hôm nào đó, trái tim họ thổn thức, hít căng tràn hương hoa nồng nàn bấy nay.
Tôi yêu hoa sữa bởi rất nhiều lí do. Nhưng có lẽ, lí do lớn nhất là vì hoa sữa đã gắn bó với tôi từ khi lọt lòng. Hoa sữa gợi lại trong tôi biết bao kỷ niệm, cảm xúc, bởi hương thơm và màu sắc của mình. Tình yêu của tôi với cây sẽ không bao giờ thay đổi, vẫn nồng nàn và lắng đọng như cách mà hương hoa đã thầm lặng trao tặng cho đời.
Linh Âu